Tính tiền xong thì Tông Thịnh đã cùng Ngưu Lực Phàm đi ra xe. Tôi chậm rãi đuổi theo, quay đầu lại nhìn thấy Ngưu tiên sinh vẫn còn ở kia cúi đầu, xoa mày.
Đến gần, tôi nghe Ngưu Lực Phàm nói: “Bọn họ sẽ lựa chọn như thế nào?”
“Hôm nay hắn cũng đi xem Ưu Phẩm và Sa Ân. Tôi tin hắn trong lòng đã hiểu rõ sự việc là thế nào. Những chuyện này, nếu thật sự có kinh nghiệm thì nhìn là hiểu cả. Tôi nghĩ có lẽ trước đây Thẩm gia và Lão Bắc cũng không nói thật với hắn, nên giờ hắn mới khó xử tới vậy. Hy vọng những lời này của chúng ta có thể giúp cho hắn bình tâm suy xét lại.”
“Nhưng nếu hắn vẫn quyết định cản đường chúng ta thì làm sao?” Ngưu Lực Phàm hỏi, “Còn nữa, hắn họ Ngưu, lỡ như có quan hệ gì với ông nội tôi, lỡ mình làm không tốt thì bọn chúng thật có thể tái hiện đại trận kia lúc trước đó.”
Tông Thịnh cũng do dự, rút một điếu thuốc đưa cho Ngưu Lực Phàm, cũng rút một điếu cho chính mình: “Nếu thật thế, anh tính sao?”
“Hừ, có lẽ tôi về quê hỏi thăm xem, coi có phải họ hàng không, nếu đúng… thì tìm cách kể lể ra, để người ở quê hàng ngày tới quấy nhiễu chút. Mấy người chú bác của tôi cậu biết rồi đó, bình thường không có gì thì vẫn ổn, nhưng một khi có liên quan tới tiền nong thì y như là được tiêm máu gà ấy, làm phiền không thấy mệt.”
Tông Thịnh rít sâu mấy hơi rồi mới nói: “Nếu thật sự là vậy, có lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ky-la-cua-toi/1746208/chuong-271-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.