Tôi vẫn đang suy nghĩ về những gì Lão Bắc nói, thì một giọng nói vang lên ngay bên cạnh tôi. "Ta đã nói mà Tông Ưu Tuyền, ngươi muốn mạng sống của mình không, hay là vì chút tiền cho gia đình mà bán mạng luôn? Đi theo quỷ thai, hừ, cô cô hỏi ngươi một câu, cái kia của nó lạnh lắm đúng không? Lúc làm với nó có sợ không?”
Tôi quay đầu lại trừng mắt nhìn qua: “Cô, ngươi tới nơi này làm gì?”
“Ta tới đưa cơm hộp a? Một hồi pháp sự làm xong rồi, đám quản lý đều đi ăn ở ngoài, ngươi cho rằng loại bình hoa nữ nhân các ngươ icòn có thể đi theo ăn cơm? Nếu không phải ta đưa lại đây, các ngươi liền đói đến buổi chiều đi.”
“Vừa lúc, cô cũng có thể gặp gỡ nhiều người, coi có ai thuận mắt không thì xin số điện thoại đi.”
“Ngươi! Tông Ưu Tuyền, ta đắc tội ngươi như thế nào mà cứ nói chuyện với ta như thế?”
Tôi lườm cô ta, chẳng buồn đáp. Mỗi lần cô ta đều là người gây chuyện, giờ lại còn hỏi ngược lại tôi.
Vài phút lúc sau, công trường truyền đến tiếng ồn ào. Có người thét chói tai, có người chạy ra bên ngoài, tôi nóng ruột, muốn chạy sang xem sao nhưng lại cố kìm nén, nắm chặt tay, móng tay đâm chặt vào lòng bàn tay, tự nhắc nhở bản thân không được đi xem. Cứ để cho Tông Thịnh náo loạn trong đó.
Thật nhanh chóng đã thấy Tiểu Mễ chạy tới hét lên với tôi: “Ưu Tuyền, Ưu Tuyền, tiểu lão bản, tiểu lão bản…”
“Anh ấy thế nào?”
“Anh ta lật đổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ky-la-cua-toi/1746151/chuong-253-3.html