Sau đó, các lãnh đạo thành phố tới phát biểu, nói rằng họ rất mong chờ tương lai nơi đây sẽ trở thành một khu kinh doanh mới của thành phố.
Tiếp đó, là xổ số dành cho người qua đường, dòng người chen chúc xô đẩy, trong đám đông tôi nhìn thấy Ngưu Lực Phàm. Hôm nay nhìn hắn thật đặc biệt, mặc vest, tôi chưa từng thấy hắn ăn mặc như vậy. Vì đã quá quen thuộc nên tôi mới nhận ra hắn, chứ nếu không thì có lẽ sẽ hoàn toàn không nhận ra.
Tôi nhìn quanh, nhưng không tìm thấy Thẩm Kế Ân.
Giữa trưa 12 giờ, bắt đầu làm pháp sự. Một đám người đều ôm tâm thái xem náo nhiệt, đi theo vào công trường. Tôi không biết bên trong tình huống là như thế nào, tôi hiện tại chỉ có thể đứng trước văn phòng dọn dẹp. Nhưng buổi sáng tôi thấy một chiếc máy móc được buộc vải đỏ trên công trường. Trên bãi đất trống của công trường cũng bày biện bàn thờ linh tinh này nọ.
Tôi rất hồi hộp, không biết Tông Thịnh sẽ làm gì. Nhưng dù hồi hộp đến đâu, tôi cũng kiềm chế bản thân, không cho phép mình đi xem náo nhiệt. Nếu tôi xuất hiện, vở kịch của Tông Thịnh sẽ không tiếp tục được.
Ngưu Lực Phàm đi theo đám người, đi vào trong công trường, mà vai chính chân chính, Lão Bắc mặc đạo bào, đi theo ông của Tông Thịnh lúc này mới chậm rãi đi về hướng công trường. Đám đông thấy lão thì thực tự nhiên né qua thành một con đường cho lão qua.
Khi Lão Bắc đi ngang qua văn phòng thì dừng bước chân, ngẩng đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ky-la-cua-toi/1746150/chuong-253-2.html