Lúc bước chân vào cửa khách sạn tôi thật sự nghĩ như vậy, nhưng bước vào rồi, sự thật cho tôi thấy là tôi đã sai rồi. Ngưu Lực Phàm không phải đi cùng để tăng can đảm cho tôi, mà hắn, chính là tới tìm Thẩm Hàm, thuận tiện đưa tôi tới đây mà thôi.
Vào đến khách sạn hắn bắt đầu gọi điện cho Thẩm Hàm. tôi đứng bên cạnh hắn, kinh ngạc mãi mới nói nên lời. Người này như thế nào như vậy a? Ba mẹ Thẩm Hàm nếu biết con gái vị thành niên của mình bị người khác quấn lấy thì sao nhỉ?
Ngưu Lực Phàm nhìn tôi còn ngây người đứng cạnh thì vẫy tay ý bảo tôi đi đi, hắn còn có việc.
Tôi cáu tiết: “Đúng là động vật khác phái vô nhân tính, quả nhiên không đáng tin cậy.” Mọi việc còn lại tôi phải tự mình làm thôi.
Tôi đi vào tìm công ty du lịch tại lầu một khách sạn, vì tôi không có trả tiền nên cũng không đòi tiền lại, mà chỉ nhờ nhân viên lấy lại hành lý đã bị vận chuyển đi hôm nọ.
Nói chuyện xong tôi tìm cớ nới đi Bắc Kinh không thành, ở lại khách sạn ăn bữa cơm… bọn họ cũng sảng khoái, tặng tôi phiếu cơm của khách trọ, có lẽ bọn họ cho rằng tôi là bạn gái của tiểu lão bản mà nể mặt.
Tôi cầm phiếu ăn đi tới chỗ nhà hàng. Nhân viên lễ tân không phải là Hạ Lan Lan, cũng không phải là bạn học của tôi mà là một người tôi không quan biết, càng tốt, như vậy tôi có thể yên tâm làm việc của mình.
Tuy rằng trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ky-la-cua-toi/1746027/chuong-191-2.html