Trong khi tôi còn đang mải suy nghĩ thì Tông Thịnh và Ngưu Lực Phàm đã nghĩ xong cách xử lý vô cùng đơn giản.
Thím bảy nhìn tấm danh thiếp chạy theo bọn họ hỏi: “Nếu tôi đi đến đó nói tên cậu liệu có được giảm giá không? Chàng trai trẻ, cho tôi biết tên và số điện thoại của cậu đi!”
Ngưu Lực Phàm nghiêng đầu, che miệng ở bên tai Tông Thịnh nói: “Nhất định đừng cho bà ta số, cho rồi sẽ xảy ra chuyện.” có cảm giác Ngưu Lực Phàm lúc trước là từng có kinh nghiệm giáo huấn.
Tông Thịnh không để ý đến bà ta mà kéo tôi trở về. Ngưu Lực Phàm ở một bên nói: “Thím bảy à, loại này tiền là không thể mặc cả, người ta nói bao nhiêu tiền thì trả bấy nhiêu, tiền này đừng bao giờ trả giá, nếu không, chồng bà không vừa ý tiếp tục đeo trên người bà thì bao nhiêu tiền cũng là mất trắng.”
Lúc này bà ta mới ỉu xìu mà cất tấm danh thiếp, không nói nữa.
Buổi tối này, Tông Thịnh cũng không nói thêm lời nào với tôi, chỉ kêu tôi ngủ sớm, M e o m u p ngày mai sẽ không nhẹ nhàng như vậy.
Tuy không thể thật sự làm gì, nhưng anh lại lăn lộn cọ sát trên người tôi một hồi lâu, làm cả người tôi toàn là hương vị của anh. Anh khẽ nói: “Ưu Tuyền, cũng may là còn có em.”
Sáng sớm, tôi cùng Ngưu Lực Phàm đi ra sân, lúc chuẩn bị rời đi tôi vẫn nhìn về phía bờ hồ, bờ hồ vẫn có một chuỗi dấu chân tiến vào nhà Ngưu Lực Phàm, lại trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ky-la-cua-toi/1746026/chuong-191.html