Ông Tông Thịnh nhìn tôi nói: “Ưu Tuyền, con còn tới làm gì? Ta đã nhận được điện thoại của bà nó rồi.”
“Ông, con chỉ là tới thực tập. Hồ sơ thực tập của con đã ở chỗ này. Lúc trước cũng là ỷ vào quan hệ cùng Tông Thịnh, cũng chưa tới đi làm. Hiện tại nếu đã không có tầng quan hệ kia , vậy tự nhiên con phải tới đi làm.
Tuy rằng thực tập chỉ còn lại hơn một tháng, nhưng con có thể thực tập không cần lương, hiện tại con chỉ hy vọng, ông có thể giúp con phần báo cáo thực tập ký tên đóng dấu, ít nhất có thể giúp con thuận lợi tốt nghiệp.”
Ông nhìn tôi, có vẻ khó xử, do dự một chút mới nói: “Cũng là nhà của chúng ta thiếu con. Để ta nói a Hoành nhìn xem, coi con thích hợp làm cái gì, tìm cái gì nhẹ nhàng chút, tiền lương thì cứ lấy đi.”
Tôi vội cúi đầu với ông. So với bà Tông Thịnh thì ông dễ nói chuyện hơn nhiều. Mà a Hoành, chính là thúc thúc kia của Tông Thịnh, hiển nhiên chính là không nghĩ tới chuyện cho tôi việc gì tốt lành, hắn ném tôi vào một dự án bất động sản làm nhân viên kinh doanh. Mà nhân viên kinh doanh vốn dĩ áp lực rất lớn, lương thấp, chủ yếu thu nhập là dựa vào phần trăm bán hàng. Bán không được thì tiền lương ít tới đáng thương, mà đối với thực tập mới như tôi thì những nhân viên kinh doanh kia đương nhiên không coi tôi là đối thủ cạnh tranh.
Mặc kệ thế nào, tôi có thể tìm được cái cớ, lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ky-la-cua-toi/1745965/chuong-161-2.html