“Kỳ thật, khoa học cùng huyền học có rất nhiều thứ tương đồng, chỉ là mỗi bên có cách gọi không giống nhau, cách giải thích không giống nhau, kết luận là giống nhau.”
“Tông Thịnh, anh hôm nay có tiến bộ rất lớn nha, trước đây ai mà nói anh là quái vật thì trong giay lát anh trở mặt liền. Giờ thì tốt rồi. Kỳ thật những người đó căn bản là không cần để ý tới bọn họ. Bọn họ sẽ không ảnh hưởng đến chúng ta , hà tất phải để tâm? Chúng ta sống vui vẻ là được rồi!”
Tông Thịnh nhìn xem tôi, hơi hơi nhếch lên khóe môi: “Bởi vì có em ở bên anh!”
Nói xong, liền dừng xe ở ven đường. Đường thôn vốn không có đèn đường, xe dừng lại lúc sau, bên trong xe đèn sáng lên. Tông Thịnh nhìn tôi, lại lần nữa nói: “Bởi vì lần này, em ở bên anh. Ngay cả bản thân anh còn cảm thấy kỳ quái, anh thế nhưng có thể tiếp thu những lời này.” Anh không có nói cái gì nữa, mà là duỗi qua tay kéo đầu tôi, hôn lên môi.
“Ưmm…” tôi muốn tránh nhưng không kịp. Anh hôn ngấu nghiến, liếm mút môi tôi.
Trong lòng tôi âm thầm may mắn, vừa rồi lên xe, tôi đã nhai kẹo cao su.
“Không chuyên tâm?” Anh thì thầm bên môi, bàn tay luồn vào trong áo tôi.
Trời đầu thu, chúng tôi vẫn mặc đồ như mùa hè.
Tay anh nhẹ nhàng miết lên da tôi, môi lại hôn tới.
Hơi thở nóng rực đó tôi cũng không xa lạ, vội đẩy anh ra, môi anh vừa rời tôi vội nói: “dì cả ở đây…”
“Chính vì trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ky-la-cua-toi/1745914/chuong-136-2.html