Ngày hôm sau, chúng tôi liền xuất phát. Vốn đang cho rằng Tông Thịnh sẽ đi xe Hummer vì cần phải chạy trốn rất xa, nhưng anh chỉ bảo tôi mang theo đồ gọn nhẹ, rồi cùng lái xe chở tôi đi siêu thị mua rất nhiều đồ ăn và nước uống, để hết trên xe, rồi tiếp đó mở app dẫn đường tìm đường đi tới thôn Nhạc Nữ.
Địa danh này tôi có ấn tượng, chính là nơi mà Lão Bắc và Chung tiên sinh đi.
Xe rời khỏi nôi thành, nhìn cảnh sắc bên ngoài của vùng ngoại ô thật sự nhẹ nhàng. Dù sao, đi cùng TônG Thịnh tôi không có bất cứ cảm giác có gánh nặng nào, dù gì cũng có anh, chắc chắn sẽ an toàn.
Tông Thịnh lái xe, nghiêng đầu nhìn tôi hỏi: “Đang ngẩn người gì đó?”
“Không có ngẩn gì đâu, em chỉ đang nhìn cảnh bên ngoài. Bình thường, rất ít khi có cơ hội ngắm cảnh. Chỉ có hồi năm hai em đi rừng với các bạn mới nhìn cảnh vật bên ngoài như vậy.”
Ở quê bọn tôi cũng không có rừng lớn như vậy, cũng chẳng có cảnh con đường cong cong uốn quanh rừng núi.
“Sau này có cơ hội sẽ đưa em đi chơi nhiều hơn.”
Vì anh đã gợi chuyện trước nên tôi cũng nói ra nghi vấn của mình: “Không phải anh nói là đi trốn sao, muốn đi rất xa sao? Em còn tưởng đi đâu chứ.”
“Nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất. Bọn chúng tuyệt đối không nghĩ ra anh đang ở thôn Nhạc Nữ đâu. Với lại, phải ngăn chặn quỷ thai thứ ba không thể giao hết cho Ngưu Lực Phàm được. Chuyện này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ky-la-cua-toi/1745854/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.