“ha ha, ha ha,”
tôi vội ngẩng đầu, “Không quen biết, chẳng biét là ai luôn.”
Tôi chột dạ buông điện thoại mà cười ngây ngô.
“Đúng là rảnh quá mà, nhưng mà Ưu Tuyền này,”
cô nàng nhoài người tới gần tôi, “Cậu có cảm thấy cái xe đó giống xe anh cậu quá không?”
“Ồ, không chứ, anh tớ, lúc anh tớ mất tích thì xe cũng không thấy mà.”
{Đoạn này có gì đó sai sai, chẳng phải cô vẫn luôn gào lên xe anh tui ở cửa khách sạn sao?! Cô Tuyền à, cô có quên gì hông?}“Trên cửa sổ xe có dấu tay kia kìa, lần trước tớ ngồi treên xe từng nhìn thấy đó.”
“Chắc trùng hợp thôi, ha ha.”
Trong lòng tôi mắng thầm Ngưu Lực Phàm tới tận mười tám đời tổ tông hắn.
Ai mà biết hắn lại là cái loại người này.
Lan Lan muốn nhanh chóng về chuẩn bị cho ca đêm nên giữa trưa vội rời đi, cô nàng vừa đi thì tôi liền hồi đáp Wechat kia.
“Ngưu Lực Phàm! Cái đồ trâu cưỡi xe máy! Anh rốt cuộc muốn thế nào?”
Bên kia cũng vội đáp lời.
“Tôi chẳng muốn thế nào cả.
rốt cuộc cô em cũng tỉnh rồi hả? hôm đó, cô em xém nữa là đã chết rồi có biết không? Cô nhìn lại bộ dáng mình hôm đó chưa? Xem ảnh tôi chụp chưa? Tông Thịnh căn bản không phải là người mà, nếu như thật sự cô ở cùng với hắn sẽ có ngày chết đó.Tôi cũng vì lương tâm nghề nghiệp mà nhắc cô một câu.”
Tôi nhìn điện thoại, không biết phát wechat lại cho hắn thế nào.
Ngay lúc đó điện thoại mẹ tôi gọi tới, nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ky-la-cua-toi/1745801/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.