TônG Thịnh ngẩng đầu nhìn tôi nói: “Trẻ con từ khi còn trong bụng mẹ cũng có thể định hình đó, nếu như người mẹ nói với con những lời cừu hận thì dù đứa trẻ không hiểu hết nhưng vẫn cảm nhận được. Những thứ đó sẽ ảnh hưởng đến nhân dạng của nó. Đứa trẻ khi sinh ra trong gia đình phú quý sẽ khác, mà sinh ra trong gia đình nghèo khó sẽ có dạng khác. Trước đây từng có một cặp song sinh, lúc sinh ra giống nhau như đúc, một đứa được nhà có tiền nhận nuôi, một đứa được để lại trong nhà gia cảnh bần hàn nuôi. Hơn hai mươi năm sau đứa bé ở nhà giàu bị bệnh bạch cầu, muốn tìm người anh em sinh đôi trước đây để chữa, khi tìm được mới phát hiện hai anh em vậy mà trông khác nhau hoàn toàn. Đây là sự thật. Cặp sinh đôi đó tôi cũng từng gặp qua, nếu không phải do xét nghiệm AND thì cũng không ai dám nói hai người họ là anh em ruột song sinh.”
“Hóa ra mấy cái film kêu sinh đôi bị lưu lạc này sau đó được kẻ có tiền thuê để giả mạo này nọ là xạo sự ha.” Tôi thấp giọng nói, phim ảnh đúng là làm người ta hiểu lầm.
Tông Thịnh đứng dậy cầm tiểu quỷ xuống nhà, vừa đi vừa nói: “Em ngủ trước đi, anh đi xử lý chút việc.”
Nhìn hắn đi xuống nhà, tôi trong lòng cứ thấy gai gai. Tôi luôn có cảm giác nếu tôi ở lại đây một mình, nếu trong tủ nhảy ra một con tiểu quỷ nữa thì tôi biết phải làm sao? Nhưng ngữ khí của Tông Thịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ky-la-cua-toi/1745752/chuong-51-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.