Tôi xoay người thấy cửa phòng, còn có ánh sáng từ bên ngoài xuyên qua bóng đêm đen tối. Hốc mắt tôi ửng đỏ, nhanh như chớp chạy ra ngoài, không nghĩ tới là mình đã bật khóc.
Lan lan đi tới kéo tôi ra ngoài. Tay chân tôi đã rụng rời tới mức không còn sức để bước đi.
Vừa ra tới nơi sáng sủa, Lan Lan liền nói: “Ưu Tuyền, bên trong có quỷ ư?”
Tôi nghĩ là khuôn mặt trắng bệch của tôi đã là đáp án tốt nhất cho cô nàng.
Cô nàng cau mày nói: “Tớ biết ngay mà, tớ vào thì đèn tắt, ngay một giây đó tớ mơ hồ cảm thấy dấu tay máu ở công tắc đèn. Chúng ta mau rời khỏi đây đi, máy sấy gì đó cứ để cho chị ấy lấy.”
Hóa ra cô ấy sợ hãi chẳng thua gì tôi. Hiện tại biết rõ là ma quỷ quấy phá nên mặc kệ hết, thực tập cái quỷ gì, lo mà chạy cho lẹ.
Bất quá còn may trước khi chạy cô ấy còn chạy tới tìm tôi.
Đứng ở thang máy tôi thấp thỏm, rõ ràng cảm thấy con quỷ trong thang vẫn đang ngó lom lom vào mình. Trong lòng không khỏi nghĩ về con quỷ mắt cá chết.
Lúc trước, con quỷ trong thang máy với mắt cá chết đều đã bị Tông Thịnh cảnh cáo, hơn nữa phòng của mắt cá chết còn bị Tông Thịnh phong ấn nữa. Tông Thịnh từng nói phong ấn sẽ khiến cho gã không về lại nơi chết được để tăng khí n ữa, nhưng mà saohôm nay gã lại chạy từ lầu 16 xuống tận lầu 10, không phải là mới chết không đi xa được sao? Hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ky-la-cua-toi/1745714/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.