*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Má ơi! Rõ ràng là dấu hiệu ma quỷ quấy phá mà!
Lan Lan đứng ở cửa phòng, đang muốn vào thì hỏi: “Ưu Tuyền, đèn đuốc sao lại như vậy.”
Cô đang đứng cạnh cửa, dấu tay máu chỉ cách cô khoảng 20cm.
Cô nàng đang định vào thì tôi vội đẩy cô ra ngoài. Nhưng cũng ngay lúc này thì đèn trong phòng vụt tắt.
Tim tôi đập thình thịch thình thịch.
Bất quá chỉ trong vòng hai giây tôi đã cảm thấy hối hận.
Tôi nên chạy ra ngoài thôi!
Đèn hành lang trong khách sạn luôn được mở suốt ngày đêm, dù cho khách sạn đột ngột bị mất điện thì vẫn có đèn sáng.
Phòng chứa đồ cửa cũng chưa đóng nên khi đèn tắt tôi đẩy Lan Lan ra ngoài thì vẫn nhìn thấy đèn ở bên ngoài. Nhưng mà, lúc này quanh tôi là bóng tối mịt mùng đặc quánh… không có chút tia sáng.
Không còn thấy căn phòng chứa đồ với đám tủ kệ.
Càng không thấy cửa và đường đi.
Nơi này đen nhánh, tôi quen thuộc.
Tông Thịnh từng đưa tôi vào rất nhiều lần. Chính là cảm giác này.
Tôi thật sự gặp quỷ rồi! Trong lòng tôi lạnh giá tới mức các đầu ngón tay đều tê dại.
Tôi sợ tới phát khóc, không biết phải làm gì bây giờ?!
Tôi hoảng loạn vội gọi to: “Tông Thịnh!” lúc trước trong lúc tương tự thì hắn đều ở gần tôi, nhưng giờ không thấy đâu, hắn đâu rồi?! “Tông Thịnh!”
Không có hồi đáp.
Trong bóng đêm mịt mùng tôi cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ky-la-cua-toi/1745713/chuong-28-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.