*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đó Là Anh Tôi
Má ơi, bọn họ làm sao biêt tôi đang ở đây? Ban nãy lúc vào đây tôi đã chú ý nhìn quanh khắp nơi rồi mà! Người bảo vệ? Đúng rồi, camera! Nhất định là choáng váng, nên mới có thể quên mất khách sạn trừ toilet ra thì ở đâu chả có camera!
Giờ là sao đây? Quản lý nói là đây là hành vi cá nhân của tôi, đi vào phòng khách phục vụ. Cmn, có cần chơi tôi vậy không? Nếu là trước đây tôi khẳng định là không hiểu rằng phục vụ khách tại phòng là sao, nhưng mà trong trường bọn tôi cũng chưa từng dạy chúng tôi như vậy, mà là trong quá trình thực tập nghe Lan Lan nói lại (cô ấy cũng nghe từ chị hướng dẫn nói lại) thì đó chính là… là loại kia đó! Việc này, thực tập sinh hoàn toàn bị cấm, nếu bị phát hiện sẽ bị đuổi thẳng.
Bọn họ vậy mà lại cho rằng tôi là bởi vì loại chuyện này, chạy tới phòng của Tông Thịnh. Mà hiện tại, tôi thật sự không biết giải thích như thế nào. Trong lúc tôi đang cố suy nghĩ, vừa phải nói rõ mục đích tơi nơi đây mà không nói ra hắn là quỷ thai, là người đã có đính ước với tôi, rằng tôi chỉ muốn tới đây nói rõ ràng với hắn, nói tôi không cần dây dưa với hắn. Nếu hắn thật sự nổi giận, một khi chán ghét tôi và muốn chính tôi, thì thật là thảm.
“Cái kia, quản lý à,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ky-la-cua-toi/161127/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.