Thi Tranh mua một cái máy ảnh polaroid.
Buổi sáng cô vừa tan học đã nhịn không được lấy ra chụp ảnh, thậm chí còn nhân lúc Tạ Đào không chú ý mà chụp cho cô một tấm.
Buổi tối Tạ Đào về đến nhà, một bên ăn mì gói, một bên xem bức ảnh Thi Tranh đưa cho cô.
Khi Thi Tranh chụp cô, cô đang ngồi thẫn thờ trêи ghế dài trong hoa viên trường học, miệng còn khẽ nhếch, thoạt nhìn hơi ngốc.
Tạ Đào cất ảnh chụp đi, sau đó bắt đầu tập trung ăn mì gói.
Buổi tối khi ngủ, cô mơ một giấc mơ rất kỳ lạ.
Trong giấc mơ là hẻm nhỏ đường dài ở Tê Trấn, còn có một quầng sáng thần kỳ rơi giữa không trung. Trong quầng sáng dường như có một bàn tay đang bóp nát thứ gì đó.
Mảnh nhỏ như giọt nước trong suốt, khi nó bay ra thì lập tức phá vỡ toàn bộ cảnh trong mơ. Trong khoảnh khắc đó không gian bị bóp méo. Phiến đá xanh dưới chân cô hóa thành từng mảng cát lún xuống.
Cả người cô rơi vào bóng tối vô biên, nhìn không thấy bất cứ tia sáng nào.
Tạ Đào nặng nề chìm vào cảnh trong mơ một cách khó hiểu. Cô lại không biết, lúc đó ngoài cửa sổ của cô có một chùm sáng màu xanh ngưng giữa bầu trời bầu trời.
"BI BI BI BI~ lão đại lão đại cô nghe không? Mục tiêu đã khóa chặt!"
Trong một căn nhà cũ kỹ dưới lầu, một người đàn ông mặc một cây đồ đen đang lén lút vuốt một quả cầu pha lê nhỏ trong suốt, rũ đầu lẩm bẩm.
Anh mặc quần áo màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-khong-gap-mat/167795/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.