Tháng chín, nhiệt độ ngoài trời ở Hạ Xuyên vẫn khá cao, đã giữa trưa nên cây cối hai bên đường đều bị ánh nắng làm cho khô héo. Ve sầu nằm ở bên trên kêu ầm ĩ làm tăng thêm sự khô nóng. Trên con đường nhựa, chiếc xe hơi phóng vùn vụt làm phả nhiệt độ ấm nóng vào mặt…
Tiền Vũ muốn xem kĩ rốt cuộc mặt của Lục Cẩn Bạch như thế nào, nên cậu cũng không dẫn người đi xa, sau khi ra cổng trường thì đến gần tìm quán ăn nhỏ, đặt phòng nhỏ rồi dẫn người vào.
“Cậu muốn ăn chút gì không?” Tiền Vũ nhận lấy thực đơn rồi ngồi xuống đưa cho Lục Cẩn Bạch, tỏ ý cho phục vụ lấy một bản khác cho mình.
“Không cần.” Lục Cẩn Bạch tùy ý khoác tay: “Cậu chọn đi, cái nào cũng được.”
Tiền Vũ gật đầu, thu lại bàn tay đang đưa thực đơn, động tác nhanh chóng chỉ mấy món xào thanh đạm, cuối cùng còn không quên dặn một câu: “Không cho hành, gừng, tỏi, rau mùi vào, thức ăn cũng không được cay, một chút cũng không được!”
Lúc ghi tên món ăn, cô phục vụ không khỏi liếc nhìn hai người mấy lần. Thời đại này, người ăn thanh đạm đến thế thật là không nhiều.
Lục Cẩn Bạch ngồi đối diện Tiền Vũ. Gió điều hòa trong phòng có hơi mạnh, hướng về phía cậu, thổi mấy cọng tóc trước trán bay lung tung. Nghe được câu nói của Tiền Vũ, cậu ấy ngẩng đầu nhìn cậu một lát rồi lại bình tĩnh thu ánh mắt về, nhìn đi nơi khác.
Nhà hàng phục vụ đồ ăn rất nhanh, ít nhất là Lục Cẩn Bạch nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-hoc-ba-cua-thieu-nien-than-kinh/202602/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.