Lúc về đến nhà, Giang Duy ném balo qua một bên nằm xuống trên cái giường nhỏ, lấy điện thoại di động ra xem. Vì lúc trước tắt điện thoại của bác gái xong, cậu liền cài chế độ yên lặng cho điện thoại luôn, nên khi mở ra đã thấy rất nhiều cuộc gọi nhỡ từ bác cả, Giang Duy mặc kệ, chuyên tâm xem xét số tiền mà cậu kiếm được hơn nửa ngày nay.
Số tiền bây giờ cậu cầm trên tay so với số tiền trước kia cậu chịu khó kiếm được lúc làm công việc bán thời gian, có thể nói là một khoản tiền lớn rồi. Nhưng mà số tiền này vẫn không đủ, riêng tiền để mua một chiếc xe trượt tuyết đường dài đã có thể tiêu hết toàn bộ khoản tiền cậu dành dụm, nên cậu chỉ có thể tạm thời hoãn lại việc mua sắm.
Mặc dù ở thời kỳ tận thế băng hà, xăng đã không thể sử dụng dưới nhiệt độ cực thấp được nữa, nhưng máu của dị thú sẽ không bị đông lại và có thể dùng làm nhiên liệu, chỉ là khi đó phải cải tiến lại xe trượt tuyết đường dài, mặc dù xa xỉ, nhưng xe trượt tuyết có thể chạy trên nền tuyết dày cộm với tốc độ nhanh, lúc cần thiết có thể đảm bảo an toàn tính mạng.
Mà Giang Duy cũng không có ý định tiếp tục ở lại thành phố chờ đợi, về sau nhiệt độ sẽ hạ cực thấp, thành phố là nơi không thể ở lâu nhất, đường ống sưởi sẽ bị đóng băng còn nứt toạc, các loại máy điều hòa không khí càng không thể dùng được nữa, còn hệ thống cung cấp điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-gau-truc-kho-nuoi/220512/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.