Editor: Hướng Nhật Quỳ
Lục Hoài Du nghe vậy thì trầm mặc hồi lâu, rồi thở dài nói: “Chị Nguyễn à, hôm đấy em bảo mình biết sơ sơ không phải khiêm tốn đâu ạ, thật sự chỉ biết chút chút thôi.” Dừng lại xong, anh lại tìm từ so sánh tương đối khiến người khác dễ hiểu: “Chị cứ coi như em biết mấy thứ này đi, tương tự như kỹ năng diễn xuất trong mấy bộ phim trước đây của em là được rồi.”
Sau khi anh nói xong câu đó, thì đổi lấy sự trầm mặc lâu hơn của Nguyễn Sơ Tình.
Hiển nhiên lấy mức độ hóng chuyện của Nguyễn Sơ Tình là biết biểu hiện trong mấy bộ phim trước đây của Lục Hoài Du như thế nào rồi.
Lâu đến mức Lục Hoài Du cho rằng có phải chị ấy sắp cúp máy rồi không, thì Nguyễn Sơ Tình cuối cùng cũng đưa ra quyết định: “Hay em đến đây xem giúp chị đi, chuyện trong giới không che giấu nổi, nếu chị đi tìm người khác thì không chừng chưa tới ngày mai, tin đồn có thể sẽ bay tít trời mất.”
Loại chuyện có tính chất hót hòn họt này không như cô và Vương Kinh Vũ, khi ấy Vương Kinh Vũ tìm người biết những thứ kia nên đã nhờ cậy người bên cạnh non nửa năm, do đó người biết cũng không nhiều. Mà lấy vị trí cà phê[1] của cô, nếu không phải sau khi người đại diện hôn mê đã trực tiếp đưa đến bệnh viện tư nhân, thì đoán chừng giờ đây trên mạng đã có đủ loại suy đoán các kiểu con đà điểu rồi.
[1] Gốc là Ca vị [咖位]: Vị trí cà phê – một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-duoc-gio-lon-thoi-toi/1795783/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.