*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Hướng Nhật Quỳ
Khoảng thời gian này Lục Hoài Du đã xem kha khá tư liệu người tí hon soạn cho mình, những thứ khác học được không nhiều nhưng bản thân vẫn tự rút được một kinh nghiệm, đó là dù như thế cũng nhất định phải giữ được bình tĩnh.
Bất kể là đối mặt với tà vật cần xử lý nào, hay là ‘khách hàng’ trả tiền cho bọn họ thì vẫn phải như vậy.
Khi đối mặt với tà vật, chỉ có bình tĩnh mới có thể đưa ra giải pháp tốt nhất. Mà khi đối mặt với khách hàng, trong vài trượng hợp đặc biệt nào đó, càng thể hiện được sự bình tĩnh và thâm sâu khó lường thì họ mới có thể tín nhiệm bạn hơn, mới có thể nói ra bí mật cất sâu trong lòng này với bạn.
Vì thế, Lục Hoài Du ngồi xuống một phía khác của ghế sofa, sửa sang lại quần áo rồi nói: “Nói cho tôi biết chuyện này bắt đầu từ khi nào và cảm giác lúc ấy đi.”
Từ sau khi vào cửa, ngoại trừ mỉm cười chào hỏi với chị em Hàn Bắc Đình thì người kia vẫn luôn nhíu mày, còn không thì làm mặt lạnh, đến cả Hàn Bắc Đình thấy thế cũng ngoan ngoãn ngậm miệng lủi vào một góc ghế sofa chẳng dám nói lời nào.
Người vợ ngồi đối diện nghe vậy tựa hồ bị dọa sợ, cô ta co rúm nhích đến bên cạnh người chồng, ngẩng đầu nhìn đối phương để xin giúp đỡ.
Người chồng kéo người vợ đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-duoc-gio-lon-thoi-toi/1795775/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.