Editor: Hướng Nhật Quỳ
“Sao không lấy ra cùng?” Lục Hoài Du hỏi.
Chung Minh Cẩn trầm mặc mở thùng khác ra, chẳng nói gì.
Lục Hoài Du không ghẹo nó nữa, sợ ghẹo nữa thì nhóc dễ thương sẽ thật sự lơ anh luôn, anh cười rồi mở bưu kiện rồi lấy hai chiếc váy nhỏ được tặng ra.
Một cái là váy ngắn kẻ sọc, phối với áo sơ mi ren, một cái khác là áo đầm màu tím khói.
Bởi vì trước đó anh làm bộ như không biết chủ tiệm tặng gì nên Lục Hoài Du vẫn kinh ngạc hô lên: “Ôi trời, sao lại tặng váy nhỏ thế, tao đã nói người ta là mua cho nam sinh mặc mà.”
Người tí hon nghe vậy thì lỗ tai giật giật, chậm rãi quay đầu nhìn Lục Hoài Du nói: “Không thì… chúng ta trả nó lại cho chủ tiệm?”
Lục Hoài Du đương nhiên không đồng ý. Anh khẽ nhíu mày, vẻ mặt như có phần khó xử bảo: “Cái này không tốt lắm đâu. Dù gì đây là quà người ta tặng mà chúng ta lại trả về thì không lễ phép cho lắm, vả lại gửi về cũng phải trả phí chuyển phát nhanh mà.”
Chung Minh Cẩn trầm mặc một lúc lâu, dường như đang nghĩ tới chủ ý hay nào đó, sáng mắt lên nói: “Vậy có thể tặng lại…”
Lục Hoài Du nhìn biểu tình kia của nó thì biết chủ ý mà nó nghĩ đến chẳng phải điều mình thích, vội vàng ngắt lời: “Không thì mày thử xem có mặc được không? Người ta cũng tặng rồi.”
“Không!” Chung Minh Cẩn đáp không chút nghĩ ngợi. Trong đống quần áo vẫn còn kha khá thứ kì quái đã thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-duoc-gio-lon-thoi-toi/1795767/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.