*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Hướng Nhật Quỳ
Hàn Bắc Đình quả nhiên bị hù đến nỗi không dám đề cập tới chuyện con mèo nữa, Lục Hoài Du thì càng không nói tới. Thậm chí anh còn thầm cầu nguyện rằng đêm qua người tí hon không ngủ được, bây giờ còn đang ngủ trưa nên sẽ không nghe thấy, hoặc dù có nghe được thì cũng không nghĩ đó là mình, thế thì mọi chuyện sẽ ổn.
Tán dóc linh tinh một hồi, Lục Hoài Du phát hiện Hàn Bắc Đình ngoại trừ hơi mê tín ra thì những phương diện khác đều không tệ. Có thể vì hai người cùng công ti, cũng có thể ở trong mắt Hàn Bắc Đình, bọn họ có cùng kẻ địch là Lương Vũ Hành cho nên cư xử với anh rất gần gũi.
Lúc quay phim rảnh rỗi, Lục Hoài Du cũng sẽ tán dóc vài câu với Hàn Bắc Đình hoặc chơi game, hai người rất nhanh thân thiết[1] với nhau.
[1] Ở đây gốc là Thục lạc [熟络]: Thục trong thục tất [熟悉: quen thuộc]. Lạc trong liên lạc [联络]. Thục lạc [熟络] chính là tỷ dụ hai người thường xuyên liên lạc biến thành rất quen thuộc.
Việc ở chung vui vẻ liên tục duy trì đến ngày quay phim kết thúc, Hàn Bắc Đình mặt mày chờ mong mời anh: “Tối nay sư huynh có việc không, em mời anh ăn tối nhé?”
“Ngại quá, tối nay anh có việc rồi.” Sau khi Lục Hoài Du nói xong thấy cậu gục thẳng đầu xuống, bộ dạng mất mát thì vội vã bổ sung: “Đợi hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-duoc-gio-lon-thoi-toi/1795766/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.