Đến đoạn cao trào của phim ( đoạn con ma nhảy ra trước màn hình, dọa người -_-) tất cả mọi người ( con gái) đều hét lên. Linh bất giác hét lên quay ra ôm lấy vai Khải. Khải cứng đờ người, nghe thấy cả tiếng tim mình đập trong lồng ngực.
Khi phim kết thúc............. Cả 4 người bước ra khỏi rạp chiếu phim.
" Phim hay nhỉ. Cũng có gì sợ đâu mà mọi người hét kinh thế?" Vương Nguyên nói.
" Ừ cũng bình thường. Không sợ lắm." Thiên Tỉ đồng tình với Vương Nguyên.
"Anh cũng thấy vậy. Nhưng có người hét rất lớn còn ôm lấy vai anh cơ mà." Khải nói có ý châm chọc Linh.
" Tôi là con gái thì chả sợ. Tôi sợ nhất là bóng tối mà. Mà anh ngồi cạnh tôi làm gì thà để anh Nguyên ngồi cạnh tôi còn hơn." Linh quặc lại Khải.
" Hai người trông đẹp đôi đấy chứ nhỉ?" Nguyên cười với vẻ mặt búng ra sữa.
"Đúng đấy. Hai người suốt ngày cãi nhau vậy có khi lại thành một đôi ý. " Yêu nhau lắm cắn nhau đau" mà." Thiên Tỉ nói tiếp lời Nguyên.
" Không bao giờ có chuyện đó đâu." Khải với Linh đồng thanh phản bác lại Nguyên với Tỉ.
Linh với Khải chia tay Nguyên và Tỉ bước vào nhà.
" Hai đứa đi chơi có vui không?" Bà Hồng đã dọn sẵn cơm tối chờ anh và cô.
" Vui thế nào được khi có cô ta đi cùng." Khải bĩu môi.
" Vương Tuấn Khải!!" Bà Hồng lườm Khải.
" Dạ đi với anh Nguyên và anh Tỉ thì vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-cua-toi-la-vuong-tuan-khai/2477500/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.