Bây giờ chỉ còn có Linh với Khải ở nhà với nhau.
" Tôi đi tắm đây. Cô nấu cơm đi, tôi không biết nấu." Khải nói rồi đi lên trên phòng.
Linh cũng đi lên phòng tắm rồi mới xuống nấu cơm.
19h hơn.......
" Tuấn Khải anh có xuống ăn cơm không thì bảo." Linh gọi Khải mấy lần mà chẳng thấy anh xuống.
"Rồi tôi xuống đây. Cô bớt nói lại cho tôi cái." Khải từ trên cầu thang đi xuống.
Khải kéo một chiếc ghế ra ngồi vào. Còn Linh dọn bát đĩa, đồ ăn ra.
" Anh ăn thử xem và đánh giá đồ tôi nấu xem."
" Trông ngon mắt đấy. Nhưng tôi sợ ăn vào thì được cô cho 1 "vé" vào viện thì sao?" Khải châm chọc.
" Anh không ăn thì nhịn đói nhá." Linh định giật lấy bát cơm của anh.
" Thôi được rồi. Để tôi thử." Anh giật lại bát cơm.
Tuấn Khải gắp một miếng thịt lên rồi bỏ vào mồm và nhai. Linh nhìn anh chằm chằm xem nét mặt của anh như thế nào.
" Ngon không?" Linh nhìn Khải hỏi.
" Cũng được."
Linh nghe Khải nói vậy cô vui vẻ mỉm cười thật tươi khiến người nào đó ngồi trước mặt ngơ ngác nhìn. Linh và Khải ngồi ăn cùng nhau trông rất giống như một đôi vợ chồng trẻ vậy. Rất là xứng đôi.
Sau khi ăn cơm xong, Linh đang rửa bát.
" Này. Cô cần tôi giúp gì không?" Khải cầm cốc nước lên uống và hỏi.
" Không cần đâu. Anh mà động vào thể nào cũng vỡ hết." Linh bĩu môi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-cua-toi-la-vuong-tuan-khai/2477498/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.