Edit: Mộc Tử Đằng
Thẩm Lạc Dương vừa dứt lời, lập tức liền vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
Hứa Kiều đi lên, cô nhìn thân hình cao lớn cường tráng của trợ giảng, không biết là vì sao, cô ẩn ẩn cảm thấy có chút quen mắt, hình như đã từng gặp nhau rồi.
Qua vài giây, cô đột nhiên nhớ tới một chuyện, ngày đó khi Thẩm Lạc Dương chuyển nhà đến, cô đã gặp qua anh ta.
Trợ giảng gật gật đầu với cô, đây là tỏ ý muốn bắt đầu.
Hiện tại trong lòng bàn tay Hứa Kiều toàn là mồ hôi lạnh, trong lòng không khỏi có chút khẩn trương, cô căn bản không có nghe giảng thì làm sao biết làm mẫu ra sao chứ!
Vào lúc cô còn chưa kịp liên tưởng phả làm sao thì "Kẻ bắt cóc" đã đi đến phía cô.
Hậu quả cũng có thể nghĩ được, trận làm mẫu này của Hứa Kiều thê thảm vô cùng
"Không có việc gì chứ?"
Mới vừa trở lại vị trí ngồi, Đàm đinh đang liền lập tức khẩn trương hỏi cô.
Hứa Kiều đưa chỗ bị kéo đến sưng đỏ cho Đàm đinh đang xem.
"Làm sao lại ra tay nặng như vậy?" Đàm đinh đang không khỏi nhíu nhíu mày, cùng lắm chỉ là diễn luyện thôi mà, có cần thiết phải nghiêm túc như vậy không?
Hứa Kiều nhìn thoáng qua trợ giản đứng bên cạnh Thẩm Lạc Dương, thật đáng chết mà không biết thương hương tiếc ngọc gì cả!
"Giống y như Thẩm Lạc Dương, đều là mặt than, hơn nữa nhìn anh ta như vậy chắc chắn là cẩu độc thân!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-cua-toi-la-trung-khuyen/3567263/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.