Trong cơn mê man cùng với cơ thể toàn thân bị ướt đẫm mồ hôi Nhã Kỳ cảm thấy rất khó chịu, cô chỉ có thể nằm ngửa người ra mặc cho cơ thể yếu ớt của mình đang chìm trong cái nóng ran. Bỗng nhiên, có một bàn tay mát lạnh đang dần truyền đến từ gò má ửng hồng của cô.
"Mày sốt rồi?"- Trạch Dương nhẹ nhàng lướt qua vùng trán ướt đẫm mồ hôi:
Nhã Kỳ mệt mỏi quay mặt đi chỗ khác tỏ ý không muốn anh quan tâm mình, khi nãy trong điện thoại còn lớn giọng hung dữ với cô vậy mà lúc này lại đang ở ngay bên cạnh lo lắng cho cô từng chút một. Người con trai này quả thực rất biết điều chỉnh tâm trạng của cô, khiến cho cô không tài nào có thể giận được anh mà.
"Về đi, tao mệt rồi!"- Nhã Kỳ nghiến răng cắn môi kiên quyết đẩy anh ra xa:
"Không được, mày đang bị sốt phải lau người thôi nếu không cơ thể sẽ càng bị nặng thêm đó!"
"Không cần! Lát nữa tao sẽ gọi điện cho mẹ là được rồi!"- Nhã Kỳ cứng miệng nói:
"Mày đừng có nà ngang ngược nữa!"
Nói xong, anh liền bỏ lại cô một mình trong góc phòng lặng thinh cùng bóng tối vô tận. Nhã Kỳ nghĩ rằng cô làm như vậy đã khiến cho anh từ bỏ và không chịu nổi cái tính ngang ngược này của cô nên đã về nhà rồi, cô đang bị sốt cũng nên báo lại với bố mẹ một tiếng dù sao cũng nên để họ biết tình hình hiện tại của cô. Nhưng đó không phải là thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-cua-nu-than-hoa-ra-lai-thich-toi/2605417/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.