"Sao anh lại tới đây chứ?"
Ngồi trên xe, tôi dè dặt nhìn sắc mặt Mạnh Trạch Cố, rất sợ anh sẽ tức giận vì nghe thấy mấy lời nói của Quý Diễm. Vẻ mặt Mạnh Trạch Cố không chút cảm xúc: "Tại sao bị bắt nạt mà cũng không biết đường nói cho anh hả?"
Tôi cúi đầu xuống: "Em cũng đâu biết Cố Tử Khâm trở lại chứ? Vốn định tặng đồ xong sẽ đi!"
Mạnh Trạch Cố nhìn chằm chằm vào tay lái, ánh mắt u ám: "Cái lão già Quý Phương Chu kia, cầm tiền của anh mà dám bắt nạt vợ anh như vậy!" Anh xùy một tiếng: "Quý gia thật chẳng có một ai tốt cả! Em đã kết hôn với anh rồi mà tên Quý Diễm kia còn định nhảy nhót trước mặt em, thật sự không muốn em có cuộc tốt hơn mà!"
Tôi thở dài. Những điều Mạnh Trạch Cố nói tôi đều hiểu. Từ trước đến giờ, Quý Diễm vẫn luôn ích kỉ như vậy, chỉ quan tâm đến cảm xúc của bản thân, cho tới bây giờ không hề suy nghĩ tới người khác.
Lúc còn yêu thương anh ta, tôi vẫn luôn bao dung. Hiện tại không còn tình cảm nữa chỉ cảm thấy cực kỳ chán ghét. Thấy tôi không nói gì, Mạnh Trạch Cố nắm lấy tay tôi. Do thường xuyên rèn luyện sức khỏe nên bàn tay anh đầy vết chai, xù xì nhưng thật ấm áp.
Hai chiếc nhẫn cưới ở bên cạnh nhau, anh trầm giọng nói: "Sau này có chuyện gì thì nói cho anh biết, không được cố chịu đựng một mình!"
Thật ra đối với tôi mà nói, chuyện xảy ra ngày hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-cu-mat-tri-nho/3458874/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.