Về sau tôi nghe từ trong miệng các bạn học biết được màn biểu diễn của Tống Trầm.
Khoảng khắc chuông báo nộp bài vang lên, Tống Trầm đột nhiên gào to một tiếng. Xé tan bài thi của anh ta, cầm bài thi cho hết vào trong miệng nuốt vào.
Sau đó, anh ta bắt đầu la hét chói tai và vặn vẹo toàn thân lăn lộn, bò xuống đất. Cả người vặn vẹo co giật miệng còn gầm gừ.
Cuối cùng, anh ta cởi quần áo của mình và bắt đầu đại tiểu tiện trước mặt mọi người.
May mắn thay, nhân viên bảo vệ đã đến kịp thời rồi kéo anh ta đi.
Cho dù chuyện này đã qua thật lâu, vẻ mặt các bạn học khi nhớ lại vẫn có chút rung động:
"Cậu ta điên thật rồi cả người giống như một con giòi. Nếu như không phải bảo vệ đến ngăn cản, cậu ta sẽ ăn phân mất."
Mấy ngày thi sau, Tống Trầm cũng không thể tới.
Người Tống gia biết trong chuyện này có bút tích của tôi. Nhưng tôi ở trường thì có giáo viên chủ nhiệm che chở, nếu ra bên ngoài trường học, có chị Thấm bảo vệ.
Bọn họ chỉ có thể tức giận suông. Vì thế họ đem phần tức giận này phát tiết lên trên đầu bố mẹ tôi.
Hai người bọn họ vốn còn đang khổ sở chống đỡ cố gắng để không bị phá sản. Rốt cục bị Tống gia làm cho phá sản.
Tôi thực sự phải cảm ơn nhà họ Tống!
Khi có kết quả kỳ thi đại học, tôi là trạng nguyên khối tự nhiên của thành phố.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-cu-liem-toi-de-giup-nu-than-cua-han-ta/2888526/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.