5
Không đúng lắm nha.
Chính là Chu Cẩm Niên không đúng lắm nha.
Tôi quan sát mấy ngày, muốn biết mục đích họ đến nhà tôi để còn có hướng xử lý.
Tôi còn lên kế hoạch kiến nghị bố tôi lập di chúc cùng tính toán việc công ty.
Kết quả cuối cùng: M* N* đối với với tôi thật tốt quá, tốt quá mức bình thường.
Khi bố tôi ở nhà, mẹ anh ta luôn treo nụ cười trên khuôn mặt, ngay cả đến ánh mắt cũng không có chút nào dao động.
"Kiến Quốc, anh muốn ăn dứa không?"
"Không, anh bị dị ứng với dứa."
"Ồ."
"Kiến Quốc, anh có muốn uống sữa không?"
"Anh bị dị ứng với sữa."
"Ồ."
"Kiến Quốc."
"Đừng quấy rầy anh nữa."
"được rồi."
Cô ấy tỉ mỉ chuẩn bị đồ ăn mà không được ai tán thưởng, vậy mà cô ấy cũng không tỏ ra thất vọng hay khó chịu gì cả.
Sau đó, những món ăn yêu thích của tôi liền đến tay tôi.
"Yên Yên~ ăn dứa nha~"
"Yên Yên~ Uống sữa nha~ Sữa giúp cơ thể con phát triển đó~"
"Yên Yên~ dì ở chỗ này sẽ không quấy rầy con đâu~ Nếu con không thích nói, thì nói chuyện sau cũng được~"
TÔI:"?"
Đồng thời, trên bàn mỗi ngày đều có món ăn yêu thích của tôi.
Cuối cùng, tôi không thể chịu đựng được nữa và kéo Chu Cẩm Niên vào một góc.
Tôi nghiến răng nghiến lợi nhìn anh ta: “Giải thích đi.”
Chu Cẩm Niên dường như đã sớm đoán trước được chuyện này, nhìn thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-cu-dung-me-de-tiep-can-toi/2896069/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.