13
Đêm đó, tôi đã có một giấc mơ.
Giấc mơ về ngày đầu tiên khi tôi mới vào đại học, ngày mà Chu Cẩm Niên tỏ tình với tôi, và——
Ngày Chu Cẩm Niên nói lời chia tay với tôi.
Khi tôi thức dậy vào buổi sáng, dường như bốn năm đã trôi qua một lần nữa.
Tôi vừa ngủ dậy, đang định đi vệ sinh thì nhìn thấy dưới đất có một cuốn sách.
Tôi nhặt nó lên và xem. “Bộ sưu tập những câu chui bậy hay nhất”?
Tôi đi thẳng đến nhà bà ngoại với đống sách không biết lấy ở đâu, một lần ở chính là kéo dài hơn nửa tháng.
Ông bà lúc đầu: Yên Yên, cháu gái ngoan của ông bà, lại đây ông bà ôm một cái nào.
Ông bà sau khi ở nửa tháng: Lục Yên Yên, khi nào thì cháu về? Ông bà muốn đi du lịch.
TÔI:"……"
Thật may mắn, tôi vẫn là cháu gái của họ.
Đêm trước khi tôi về, bà tôi ngồi bên giường tôi: “Yên Yên, con đang có tâm sự gì vậy?”
Tôi ngồi trên giường, chống cằm.
"Bà ơi, bà còn nhớ mẹ cháu không?"
Khi tôi nhắc đến mẹ, bà như trở lại đoạn ký ức đau buồn đó.
Khi tôi còn nhỏ, trong ký ức của tôi, mẹ tôi rất ít khi ở nhà, cho dù có ở nhà thì bà cũng rất bận, mỗi khi tôi muốn chơi trò gì đó, bà lại nói tôi đi tìm ông bà ngoại.
Vì vậy, từ nhỏ tôi đã không gần gũi với mẹ.
Cho đến năm đó——
Rất nhiều cô chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-cu-dung-me-de-tiep-can-toi/2896059/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.