15
"Yên Yên."
Ngay khi tôi về đến nhà, đồng chí Kiến Quốc đã chặn tôi lại.
Tôi nhướng mày, hơi kinh ngạc: “Đồng chí Kiến Quốc, hôm nay sao đồng chí lại có thời gian đến xem con gái ha?”
Đồng chí Lục Kiến Quốc là người trầm tính và sống hướng nội, ông ta không giỏi biểu đạt cảm xúc của mình, đến nói năng cũng có chút vụng về.
"Bố không hề đăng ký kết hôn với cô ấy."
"Con biết."
Tôi không nhịn được cười, kỹ năng diễn xuất của đồng chí Lục Kiến Quốc luôn quá tệ, sợ tôi sẽ vạch trần, ông ta hận không thể mỗi ngày giả làm vị chủ tịch dậy sớm hơn gà, về muộn hơn chó.
Thực đúng là vất vả cho ông rồi
Đồng chí Lục Kiến Quốc ngẩn người: "Vậy sao con không nói sớm!"
Tôi mếu máo: “Ai bảo người nhập vai thế làm gì ”.
Nếu không thì không xứng đáng với vai diễn sao
Đồng chí Lục Kiến Quốc: "..."
“ Đứa trẻ này, con xem ta vì ai? Nếu không bời vì sợ bỏ lỡ chân thân đại sự của con, đến tuổi này của ta, còn làm cái hoàng hôn đỏ thắm tình yêu sao? Nói ra cũng không sợ người ta cười cho thối mũi à?”
"Con xem này, Cẩm Niên là một chàng trai trẻ tốt, làm việc lại kiên định. Cậu ấy là một nhân tài hiếm có."
"Yên Yên, hay là con…-"
Giọng nói của đồng chí Lục Kiến Quốc đột ngột dừng lại và ông ta không nói nữa.
Tôi chống cằm hỏi ông: “Bố, bố có muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-cu-dung-me-de-tiep-can-toi/2896056/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.