Tạ Sùng muốn kéo tôi đi vòng đu quay khổng lồ.
Vòng đu quay cao 50 mét này có tên là "Đôi mắt của thành phố", hồi đại học chúng tôi cũng đã từng đến đó một lần.
Năm ấy, Tạ Sùng rất nghiêm túc phổ cập kiến thức cho tôi:
"Chỉ cần hôn nhau ở nơi cao nhất là có thể kết hôn!"
Tôi liếc mắt nhìn anh.
Một từ rất lãng mạn mà khi qua cái miệng Tạ Sùng thì cứ có cảm giác trần tục.
Lúc này tôi không muốn đi nữa, có phải là sinh viên nữa đâu, leo lên cái đu quay ấy làm gì?
Nhưng Tạ Sùng nhất quyết không đồng ý.
"Lần này phải hôn ở chỗ cao nhất, nếu không thì là điềm xấu lắm."
Tôi không lay chuyển được anh, chỉ có thể theo lẽo đẽo chạy theo anh lên cái đu quay ấy.
Cánh đêm thành phố khi nhìn từ trên đu quay khổng lồ thì lại càng thêm lãng mạn. Vô số đốm sáng neon rực rỡ phản chiếu trong màn đêm, hòa quyện thành một màu sắc diệu kỳ, giống như chảy từ bầu trời xuống dưới chân chúng tôi.
Tạ Sùng tựa đầu vào vai tôi rồi nói nhảm:
"Bởi vì em không tin tưởng anh nên làm chúng ta bỏ lỡ 2 năm, để bù lại hai năm này, em phải ở bên anh thật tốt, cái gì cũng đều nghe anh, giặt quần áo cho anh, nấu cơm cho anh, dọn nhà cho anh…"
"Em phải tự tay giặt tất và đồ lót cho anh, chăm chim giúp anh, anh bảo đi Đông thì em không được đi Tây. Mỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-cu-bi-mat-chim/2991806/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.