“Cô là người thân của Trương Đằng Long phải không? Sao lại trẻ tuổi thế này, xảy ra chuyện nghiêm trọng mà người lớn trong nhà cũng không lo.” Tôi vừa bước vào cửa, một phụ nữ trung niên mắt đeo kính râm liền nói một tràng, “Tôi là giáo viên hướng dẫn của sinh viên năm nhất kỳ này, mọi người có thể gọi tôi là cô Vương. Trương Đằng Long chủ động gây chuyện đánh nhau, hơn nữa lại giữa nơi công cộng, hiện chúng tôi đang xét đến việc cho em ấy thôi học. Hiện giờ gọi hai bên liên can đến phòng họp, viết tường trình sự việc xảy ra, Nay người thân của đôi bên đều có mặt nên có thể bàn đến chuyện bồi thường, cũng không phải đến mức báo cảnh sát, dĩ hòa vi quý thì hơn.”
Thái độ người này đối với tôi không được tốt, nhưng vừa nhìn thấy A Thành theo tôi vào trong liền nhìn thêm một hồi, hắng giọng, giọng điệu kiêu ngạo từ từ giảm bớt.
Tôi xoay đầu nhìn người được cho là bị hại đang ngồi đối diện A Long, là một học sinh nam, lỗ tai xỏ khuyên, trên người đều là quần áo hàng hiệu, chỉ có khuôn mặt đang bị xước nhẹ, thậm chí chiếc áo trắng cậu ta đang mặc nhìn vào chẳng hề có dấu tích ẩu đả. Cậu ta ngồi với dáng điệu buông thả, vẻ mặt khinh khỉnh. Cha mẹ cậu ta đứng kế bên, nhìn kỹ mới thấy được chút sây sát nhỏ trên mặt cậu ta.
“Chị…”
A Long mở miệng gọi tôi một tiếng, cậu thanh niên kia liền mở miệng cười nhạt.
“Không ngờ bà chị nhà quê ăn mặc cũng không quê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-chuan-5-sao/144175/chuong-8-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.