Cũng may tuy chưa từng thử qua nhưng cuối cùng anh ta vẫn lái xe đưa tôi đến điểm xuất phát cuộc thi marathon. Hôm nay anh ta mặc quần short áothun, trông rất phóng khoáng đẹp trai, trong lúc khởi động, anh ta quayngười về phía tôi: “Đi mua giúp tôi mấy chiếc băng dán đi.”
Sau đó chờ khi tôi đem băng dán cá nhân về, anh ta liền đứng trước mặt tôi, kéo áo để lộ vòm ngực…
Tôi cố gắng không nhìn những đường nét hấp dẫn trên ngực anh ta.
“Dán cho tôi đo.” Anh ta sốt ruột,
Tôi tò mò hỏi: “Dán vào đâu?”
Anh ta chỉ chỉ vào hai “chấm nhỏ” trên ngực: “Ở đây này! Mỗi bên dán hai cái, chéo nhau ấy.”
“Ơ…cái này…”
“Mau dán đi, dán cho chặt đấy.”
Tôi theo chỉ dẫn, dán ra hai dấu chéo trước ngực anh ta.
“Tôi, tôi đi mua nước…” thật ngại.
A Thành đột nhiên kéo tôi lại: “Không phải như cô nghĩ đâu! Marathon vốndĩ cần dán như vậy! Nếu không, chạy suốt 1-2 giờ đồng hồ, phấn áo trướcngực cọ xát vào sẽ gây chảy máu! Khi chạy về đến đích thì hai vên đãthành hai đường máu rồi! Cô quay lại đây đi!!! Nghe tôi nói hết đã!”
Tôi vội vàng chạy đi nên không chú ý, vô tình va phải một người.
“Xin lỗi.” nhìn thấy đôi chân dài của đối phương lộ ra do mặc quần short,tôi nghĩ đây chắc cũng là một trong những người tham gia chạy marathon.
“Văn Học?”
Tôi ngước lên, đây chẳng phải là thiên tài dương cầm Marvel sao. Không ngờMarvel trong trang phục marathon lại bắt mắt như vậy, so với A Thành thì da có phần trắng hơn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-chuan-5-sao/144161/chuong-3-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.