Tôi lại càng thấy hiếu kỳ hơn, hỏi tiếp: “Anh nói kỹ hơn chút đi, vì sao trông hắn ta có vẻ tâm sự nặng nề vậy?”
Ánh mắt Phó Cảnh Uyên trở nên sâu thẳm: “Em muốn biết thật?”
Anh càng làm ra vẻ bí ẩn tôi lại càng muốn biết: “Muốn biết, anh mau nói cho em biết đi.”
Phó Cảnh Uyên cong khóe môi lên: “Sát lại một chút, anh nói cho em biết.”
Tôi tới gần hắn. Phó Cảnh Uyên nhỏ giọng thì thầm bên tai tôi: “Vừa nãy bọn anh đi vệ sinh, có liếc nhau một cái…”
Mặt tôi lập tức đỏ bừng lên.
Câu nói này thật sự có tính liên tưởng.
Xem ra, Chu Việt đã bị thứ kia của Phó Cảnh Uyên đả kích.
Trước đây hắn ta rất tự tin với khả năng của bản thân.
Đúng là không có so sánh sẽ không có đau thương.
Tôi thoáng liếc đường cái đối diện, đúng lúc Chu Việt cũng ngẩng đầu nhìn thoáng qua căn nhà lớn của tôi.
Mà hắn ta cũng thấy được tôi với Phó Cảnh Uyên đang mặt đối mặt đứng trước cửa sổ.
Từ góc độ của hắn ta nhìn qua, có lẽ sẽ thấy tôi với Phó Cảnh Uyên như đang ôm nhau.
Trên mặt Chu Việt lộ ra vẻ chán ghét cùng với không cam lòng.
Tôi nói nhỏ: “Phó Cảnh Uyên, hôn em.”
Phó Cảnh Uyên hơi kinh ngạc, nhưng ngay sau đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-88-uc-cua-toi/3701457/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.