Tiêu Thùy Địch: "...!"
Bùi Nặc rót cho mình một chén trà, chậm rãi nói: "Đêm hôm khuya khoắt, Thí Thiên Ma Tôn đến thăm Tàng Thư Lâu của ta là có ý đồ gì?"
Tiêu Thùy Địch quả nhiên là kẻ cả đời chẳng biết xấu hổ là gì, gã lập tức chất vấn: "Bản tôn thật lòng muốn cùng Đế Tôn so kiếm, nào ngờ Đế Tôn lại tránh mặt không gặp, bản tôn phải trăm cay nghìn đắng mới tìm được nơi tọa lạc của Đế Tôn đấy."
"Ồ, vậy là do bản tôn không đúng rồi." Bùi Nặc ôn hòa nói: "Nếu đã như thế thì đến đây đi!"
Minh Quang kiếm từ ấn đường bay ra.
"Ấy ấy ấy!" Tiêu Thùy Địch vội vàng lui về phía sau vài bước: "Đế Tôn, ta nhận sai! Trước tiên ngài đừng động thủ! Thật ra lần này ta đến chủ yếu là muốn mượn Vô Cực Tâm Kinh của các ngươi dùng một chút! Bởi vì các ngươi có thành kiến đối với ta nên mới buộc phải ra hạ sách này." Gã thành thành thật thật giải thích.
Nhìn gã mặt mày ủ ê, Bùi Nặc hơi mỉm cười.
Việc này kiếp trước đã từng xảy ra rồi, Tiêu Thùy Địch gửi chiến thư tới, tỏ ý muốn cùng hắn chiến một trận.
Lúc so kiếm thì lảm nhảm đủ điều, thực lực lại chẳng ra gì, trong đầu hắn cảm thấy khác thường, lúc chạy tới thì mới phát giác Vô Cực Tâm Kinh đã bị thằng cha này đánh cắp.
Tiêu Thùy Địch gần đây ngộ ra bí pháp ma đạo mới, có thể phân thân thành hai thân thể, mỗi thân thể đều có tám thành thực lực của hàng nguyên bản. Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ton-khong-vui/225593/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.