Dịch: Hoàng Hi Bình
***
***
Trần Huyền Tùng xoay đầu lại hỏi: "Tại sao lại đi tìm tôi?”
Lục Duy Chân không hé răng nửa lời.
Trần Huyền Tùng kéo kéo cổ áo sơ mi, động tác lộ rõ sự căng thẳng, nhưng lúc anh ngẩng đầu lên, ánh mắt vẫn sâu thẳm tĩnh lặng.
“Đã xảy ra chuyện gì?” Anh hỏi: “Sao cô lại bỏ công tới đây tìm người bắt yêu?”
Lục Duy Chân cảm thấy lời anh chả khác gì xát muối vào vết thương, vì vậy cứng rắn nói: “Không có gì xảy ra cả! Tôi chỉ tới mua đồ nội thất thôi!”
Trần Huyền Tùng liếc cô, sau đó đi ngang qua cô đến đến chiếc bàn dưới gốc cây, cầm cốc nước uống một ngụm lớn. Lấy gốc cây làm trung tâm, dường như bầu không khí trong phạm vi 5 m2 cũng trở nên nóng rực theo sự chuyển động từ trái cổ của anh.
Anh buông cốc nước xuống, hỏi: “Muốn mua món nào?”
Lục Duy Chân khựng lại. Không muốn mua món nào cả, trước khi tới đây cô nào có biết lại đắt như thế.
Không chờ cô trả lời, Trần Huyền Tùng nói tiếp: “Thích món nào thì cứ lấy, tôi bảo học trò giao đến tận nhà cho.”
Lục Duy Chân buồn bã nói: “Tôi không có tiền!”
“Không cần tiền, sau này đừng tới đây nữa là được!”
Lục Duy Chân mím môi. Anh có ý gì chứ? Định dùng tiền… à không, dùng đồ nội thất đập vào mặt cô sao?
Cô cố tình nói: “Được, tôi muốn cái bàn 4 triệu kia.”
Trần Huyền Tùng không hề nhíu mày, đáp ngay: “Ok.”
Trời càng lúc càng tối, ánh đèn tĩnh lặng. Trong bụi cỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tinh/1159330/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.