Edit: Agehakun 
Beta: Andrea 
Lê Xán không để ý lúc hắn nói những lời này trong lòng tràn ngập nỗi niềm sảng khoái khó mà diễn tả bằng lời, cảm giác anh ách quanh quẩn trong lồng ngực khi trước đều bay sạch. 
Thang Nhị Viên khẽ cau mày đẩy tay hắn ra, trợn tròn mắt, “Tôi nói rồi, không được gọi tôi là Viên Viên.” 
Lê Xán khẽ cười một tiếng, giọng nói vang lên trong gian phòng trống trải có vẻ hơi dịu dàng: “Nhị Viên không phải là hai Viên sao? Tôi rất thích biệt danh này, Viên Viên…” 
Thang Nhị Viên hừ nhẹ một tiếng: “Nếu thế thì chẳng lẽ Tiểu Thất phải gọi là Viên Viên Viên Viên Viên Viên Viên à.” 
Lê Xán không nhịn được cười ra tiếng, giơ tay xoa mặt của Thang Nhị Viên: “Viên Viên, cậu thật đáng yêu.” 
Thang Nhị Viên lười sửa lại lời của hắn, chỉ là mỗi lần Lê Xán gọi anh như vậy, anh đều đỏ bừng hai tai, mặt phát sốt, cả người đều có cảm giác quái quái. 
Anh không tự nhiên sờ sờ hai má bị nóng lên của mình, “Anh thì sao? Lý Tâm Nhiên đang ở ngay bên ngoài đấy, anh không mau chạy ra ngoài với cậu ta đi còn lãng phí thời gian ở đây với tôi làm gì?” 
Lúc Thang Nhị Viên nói cũng không nhịn được lộ ra mấy phần oán hận, vừa nói xong anh lập tức hối hận, không nhịn được xì một tiếng ở trong lòng, cứ như anh quan tâm lắm vậy. 
Anh không chờ Lê Xán trả lời, vội vàng thúc giục: “Đi ra ngoài đi.” 
Anh nói xong đẩy Lê Xán ra, bước thẳng ra ngoài không thèm ngoái đầu lại, Lê 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tinh-van-chua-quen-duoc-bach-nguyet-quang/201797/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.