Vu Tiểu Anh thấy Hạ Dực đang quan tâm đến Dương Nhược Hy mà càng thêm tức.
“Thật ngứa mắt không chịu được.”
Cô ta kéo tay Dương Nhược Hy lại, nói rằng cô ta sẽ đảm nhận việc bôi thuốc.
-“Ông chủ à\~Việc bôi thuốc cứ để em làm cho. Ông chủ ra ăn cơm đi, cơm canh nguội hết cả rồi\~”
Dương Nhược Hy cũng gật đầu đồng ý.
-“Đúng đó, bôi thuốc tôi cũng tự bôi được mà. Anh mau ra ăn cơm đi.”
Vừa nói, cô vừa khoác tay anh kéo ra bàn ăn.
Hành động này lọt vào mắt của Vu Tiểu Anh, càng khiến cô ta càng thêm hận cô hơn.
Vì cô ta đã làm việc cho Hạ Dực 3 năm, nhưng chưa bao giờ được tiếp xúc thân mật với anh như vậy.
…
Ngồi trước một bàn toàn món ngon như vậy, quả thực Hạ Dực không cưỡng được.
Nhưng anh lại thấy Dương Nhược Hy lùi lại đằng sau.
-“Nè, cô không ăn à?”
-“À…anh ăn đi. Tôi ăn sau.”
Cô cũng biết một chút quy tắc trong bữa ăn của những gia đình nhà giàu.
Giúp việc và đấng dưới sẽ không được chung mâm với gia chủ.
Điều đó là cũng coi là vi phạm quy chế.
Vì vậy, cô sẽ đợi cho Hạ Dực ăn xong, cô mới dám ăn.
Còn Hạ Dực thấy cô cứ đứng đó, sợ rằng cô sẽ đói.
-“Nè, lại đây ăn chung đi. Cứ có người đứng đợi tôi ăn không quen.”
Đám người hầu trong nhà đứng đó thì không khỏi ngạc nhiên.
Họ cũng đang đứng sờ sờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tinh-ca-mua-thu/2825396/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.