Hạ Dực thấy Dương Nhược Hy đang trong tình cảnh đó thì vội vàng núp sau cửa.
Cảnh tượng vừa rồi thật khiến người ta đỏ mặt.
-“Dương Nhược Hy, cô mặc áo vào đi.”
-“Tôi…tôi mặc rồi.”
-“Vậy tôi vào nha.”
-“Được.”
Anh bước vào phòng, thấy cô đang đỏ mặt ngồi đó, còn Phàm Vũ Vũ thì khúc khích cười.
Dương Nhược Hy thấy Phàm Vũ Vũ cứ cười suốt, cô lên tiếng trách móc.
-“Tiểu Vũ, em cười cái gì vậy hả??”
-“Hihihi em đâu có cười.”
Hạ Dực đứng đó xấu hổ, chắc hẳn là chuyện khi nãy đây.
Anh liền nói sang chuyện khác, nhằm đánh trống lảng.
-“À…ờmm….vết thương khi nãy của cô đâu, cho tôi xem.”
-“Dạ đây thưa ông chủ.” - Phàm Vũ Vũ lên tiếng.
Phàm Vũ Vũ vạch phần áo ở vai của cô xuống, để lộ ra vết hằn sâu và nhuốm đỏ.
Hạ Dực đưa tay chạm vào vết thương.
-“Tôi gọi bác sĩ cho cô nhé.”
-“Không cần đâu, Tiểu Vũ đã sơ cứu cho tôi rồi.”
Hạ Dực khá ngạc nhiên khi thấy cô gọi Phàm Vũ Vũ là Tiểu Vũ.
“Không ngờ họ lại có thể kết thân nhanh như thế.”
-“Chắc cô chưa ăn gì đâu nhỉ, để tôi đi lấy đồ ăn cho cô.”
Phàm Vũ Vũ thấy vậy thì lên tiếng.
-“Ông chủ à, để tôi đi lấy cho. Anh đỡ cô ấy về phòng đi ạ.”
-“Được rồi.”
Dương Nhược Hy thầm mừng trong lòng, cái cô Tiểu Vũ thật biết đặt cơ hội mà.
…
Hạ Dực dìu cô về phòng, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tinh-ca-mua-thu/2825394/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.