Dương Minh nhìn thấy Lâm Tịnh Y bỗng ngất lịm đi như vậy.
Anh vội vàng nhấn nút gọi bác sĩ đến xem xét cho Lâm Tịnh Y.
Nhìn khuôn mặt trắng bệnh không một chút sức sống của cô khiến Dương Minh cảm thấy rùng mình.
Vừa hay, Dương Nhược Hy đi mua cháo về.
Nhìn thấy Lâm Tịnh Y đang gục đầu vào lòng Dương Minh, cô hốt hoảng chạy đến đỡ.
- “Anh Dương, cô ấy bị sao vậy?”
- “Chúng tôi đang nói chuyện…bỗng dưng…cô ấy ngất…”
- “Bỗng dưng?”
Dương Nhược Hy biết rằng chắc hẳn Dương Minh đã nói gì đó khiến Lâm Tịnh Y rất sốc nên cô mới như vậy.
Vì chỉ lúc nãy, khi cô đi mua cháo thì có tiện đường ghé qua lấy thuốc cho Lâm Tịnh Y.
Cô tình cờ gặp vị bác sĩ đã khám cho Lâm Tịnh Y ở đó, cũng tiện hỏi vài chuyện.
- “Chào bác sĩ, tôi là người nhà của bệnh nhân Lâm. Cảm ơn bác sĩ đã giúp đỡ chúng tôi.”
- “Ày, việc nên làm mà. Với cả…tôi cũng phải nói với cô một chuyện….”
- “Có chuyện gì sao?”
- “Cô Lâm đây bị như vậy là do sát thương tâm lý tạo nên, cô ấy đã từng gặp một trường hợp tương tự như vậy trong quá khứ, nên việc này khá nhạy cảm. Trường hợp của cô Lâm đây rất đặc biệt, tuy chỉ vì sợ hãi mà đến độ hôn mê sâu như vậy cũng là lần đầu tiên tôi gặp. Vì thế người nhà phải hết sức chú ý, nếu cô ấy còn phải chịu thêm đả kích tâm lý nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tinh-ca-mua-thu/2825357/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.