Sở dĩ dám hạ nặng tay như thế là bởi vì phu nhân chi thứ hai đã nói rồi, Văn Khôi còn không thể chết được!
Ý đại khái là có một số thứ còn chưa có tìm được.
Nói cách khác, chỉ cần không đùa chết người thì làm thế nào cũng được.
Cái gì gọi là hạ nhân? Chính là người hiểu được ý người bên trên.
Có một số việc không cần phải giải thích, những kẻ làm hạ nhân này ở phương diện nào đó đặc biệt mẫn cảm, là có thể cảm giác được, chi thứ hai không thích Văn Khôi, khi chi thứ hai làm đương gia thì sẽ không tiếp tục để cho Văn Khôi trở mình.
Trên thực tế đã nói rõ rồi, chi thứ hai đã bắt đầu làm đương gia rồi!
Sau một quyền, không cho Văn Khôi trogn cơn đau đớn lấy lại hơi, âm thanh roi quất lại tiếp tục vang lên...
"Phu nhân, đã gửi thư đi rồi, phía bên thôn trang đã phái người đi đến."
Trong phòng khách Chi thứ hai, thiếp thân nha hoàn vội vã trở về, bẩm báo một tiếng cho Văn Quách Thị.
Văn Quách Thị khẽ gật đầu.
Thư là Văn Quách Thị tự tay viết, là thư viết cho nhà mẹ đẻ của mình xin giúp đỡ, nhà mẹ đẻ của ả ta mặc dù so ra kém Văn thị, nhưng cũng là một phương vọng tộc, ả ta xin huynh trưởng của mình giúp đỡ phái người chạy tới nhà chồng tương lai của Văn Hinh, mai phục tại trên đường đi đến Vũ Văn gia, một khi phát hiện Văn Hinh thì lập tức bí mật chặn lại.
Sự việc đã đến tình trạng này, bốn phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tien/600339/chuong-270.html