Khi ta lại nhìn thấy Già Hội sơn, có loại cảm giác bừng tỉnh như mộng.
Ngày xuân gió ấm, trên sườn núi cũng có không ít hoa đào hạnh lê, nở vô cùng náo nhiệt, chen chen chúc chúc, từng cụm, từng cành, giống như chất phấn đắp tuyết.
“Thời tiết không tồi ha.”
Ngày đông thấu trời đã qua, ta bắt đầu cảm thấy mình cũng có loại cảm giác chờ mong phá xác mà ra!
Quả nhiên mùa xuân là tiết vạn vật sống lại!
Phượng Nghi nhíu nhíu mày, hắng hắng giọng, ta thu lại bước chân sắp bước ra, quay lại ngồi thành thật.
Hôi Đại Mao dẫn trên dưới toàn động, cung kính hành lễ: “Bái kiến sư phó, bái kiến sư công.”
Ta bây giờ tôi luyện hơn, bản lĩnh khác không thấy hơn, độ dày da mặt quả thật gia tăng rất lớn.
Tâm lý cũng đã tiếp nhận, sự thật rằng ta đã có chồng.
“Sư phó đi ra ngoài lần này, khí sắc quả thật không tệ.” Đại Mao cười híp mắt bưng trà tiến vào.
“Ngươi ghen tị à?”
“Hì, ta là vui mừng thay sư phó.”
“Sư phó, người còn nhớ bạch cốt tinh kia không?”
Ta ngẩng đầu: “Làm sao vậy?”
Ta nhớ nàng từng muốn đến bái sư, nhưng khi đó ta phiền phức quấn thân, không thu nàng.
“Nàng bây giờ ở tại khe Hắc Vân.”
À há, khe Hắc Vân thật đúng là một nơi thu hút yêu tinh. Thời đại này tìm một nơi tốt có thể sống yên phận cũng không dễ dàng, ngay cả xó xỉnh như khe Hắc Vân cũng không bỏ qua, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ti-dong-38-hao/2199855/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.