Đề nghị này không giống tính cách của Phượng Nghi, hắn có từng “trộm” khi nào, chính là lúc ở tại ma vực, hắn… ừ, lúc ấy hắn thật ra từng trộm, chúng ta từng trộm rồi.
“Các chàng… ừm, giao tình tốt phải không?”
“Ừm, ta vẫn cảm thấy hắn giống một tiểu đệ đệ…”
Được rồi, bây giờ vấn đề quan trọng nhất còn có một.
“Chàng biết làm thế nào đi Đông hải không?”
“Hì, ta còn từng ở đó đấy!” Cái đuôi đắc ý của Phượng Nghi lại vểnh lên: “Đi theo ta.”
Muốn nói thế giới dưới đáy biển như thế nào, ừm, hoàn toàn khác với thủy cung nhìn thấy kiếp trước. Thế giới dưới đáy biển là một thế giới khác, ừm, cũng không giống đầm Bích Thủy Tử Hằng từng ở mà ta thấy ngày trước. Tại đáy đầm Bích Thủy nhìn lên trên, là một mảnh màu xanh biếc trong suốt, có người hình dung ngọc tốt, trong suốt như nước. Mà màu đầm Bích Thủy nhìn lên bầu trời, giống như một viên ngọc khổng lồ, trong suốt, rất đẹp, rất trong sáng.
Ta và Phượng Nghi ngồi phía sau san hô, từ đáy biển nhìn bầu trời, dường như một viên ngọc bích xán lạn, quang ảnh nông sâu, óng ánh chiết xạ.
“Thật đẹp ha.”
San hô mọc thành cụm giống như khu rừng rậm rạp, chẳng qua là cây cối mặc dù lòa xòa, lại không có nhiều tư thế và màu sắc như thế. Một mảnh bên cạnh chúng ta đây đều là màu đỏ, nhưng màu sắc này rực rỡ phong phú nói không nên lời, con cá linh hoạt xuyên qua trong bụi san hô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ti-dong-38-hao/2199837/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.