“Nàng nếu muốn nghĩ tiếp, vậy tiếp tục nghĩ. Có điều, nàng nghĩ thêm mười năm, cũng chưa chắc đã nghĩ thông. Ta ấy à, cũng là mắc phải hồ đồ, ngay từ đầu liền không nên nghe Tử Hằng, dịu dàng khoan dung với nàng, tôn trọng sự lựa chọn của nàng. Loại đầu đất như nàng lúc nào thì biết tự mình lựa chọn? Không phải đều chờ người khác lựa chọn thay nàng?”
Ta bị hắn dạy dỗ sửng sốt.
“Mùng tám tháng chạp, ta mời sư bá sư cô bọn họ tới chủ trì thành hôn cho chúng ta.”
“Cái gì?” Mùng tám tháng chạp? Vậy còn có mấy ngày chứ? Ta đếm đếm ngón tay, được, còn chưa tới mười ngày!
“Chàng là nói… chúng ta, ừm, mùng tám tháng chạp thành hôn?”
Phượng Nghi thương hại nhìn ta: “Thế nào, nàng ngại quá chậm?”
Chậm cái quỷ!
“Quá nhanh! Không thể!”
“Ta nói có thể là có thể!”
Phượng Nghi gào một tiếng, ta lại rụt đầu.
Hắn một phen kéo ta, sải bước trở về. Ta nghiêng ngả lảo đảo đi theo phía sau, mặt tuyết thực trơn, làm cho hắn vừa kéo dưới chân ta càng đi không xong hết ngã đến vấp.
Cửa động ngay trước mắt, Phượng Nghi thét một tiếng: “Vừng ơi mở ra!”
Cửa chính không nhúc nhích chút nào.
Hắn quay đầu trừng ta, ta mới nhớ ta đã đổi khẩu lệnh của cửa động, mỗi ngày đổi một cái luân phiên. Hôm nay không phải ca vừng…
Bị thế lực xấu áp bức, thanh âm ta có chút run run kêu: “Bánh nướng mở cửa ra ~~~”
Cửa chính theo tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ti-dong-38-hao/2199823/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.