“Ừm, ngươi hiện tại cảm giác thế nào?”
Ta cảm thấy câu hỏi này của ta vô cùng không có trình độ, thế nhưng không có biện pháp, vốn ta chả biết gì về trị thương, càng chưa từng thấy chưa từng nghe phượng hoàng bị thương.
Miệng hắn… Đương nhiên, không phải hai bờ môi hoàn mỹ. Ừm, mỏ chim của hắn hơi động, thanh âm khàn khàn: “Có nước không?”
“Có có!”
Ta vội vàng khôi phục thành hình người, sau đó từ trong hồ lô lật ra một lọ tốt nhất đưa tới. Không có biện pháp, hình thái con nhện muốn chăm sóc người bị thương thực sự rất bất tiện.
Nước này vẫn là có lần đi ngang qua nơi được xưng là Cửu Hồi tuyền, ta dùng bình chứa. Mặc dù ta không nghiên cứu về pha trà, thế nhưng mùi vị nước suối này trong veo ngọt ngào, cực kỳ hợp khẩu vị.
Phượng Nghi không thể động, ta cho uống nước không thuần thục, uống một nửa vãi một nửa, nhwng tinh thần của hắn sau khi uống nước xong, rõ ràng là khá hơn nhiều.
“Đây là chỗ nào?” Thanh âm hắn cũng đỡ hơn vừa rồi một chút.
Ta thành thật lắc đầu: “Không biết. Bốn phía ngoại trừ cỏ hoang cũng không có cái gì. Sâu thú đi qua cũng đều là cái loại rất mông muội đó, ta muốn tìm một người hỏi thăm tin tức cũng tìm không ra, bất quá khẳng định không phải ma vực, khi ta tỉnh lại thấy mặt trời.”
“Ừ.” Phượng Nghi thử động một cái, nhưng khẳng định rất khó chịu, bởi vì hắn hơi nhíu mày, chỉ động một cái liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ti-dong-38-hao/2199787/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.