Mưa vẫn rơi.
Mưa tiếp tục rơi.
Ta nhìn Phượng Nghi, hắn trừng ta.
Đây… Đây rõ ràng là ép buộc trúng thưởng còn gì! Ta lại không mệt, ta cũng không muốn dựa qua… Hự…
Nhưng nhìn tư thái kia của Phượng Nghi, rất có xu thế ta không dựa vào hắn sẽ không bỏ qua.
“Ừm, chúng ta đi ra ngoài tản tản bộ đi, ngươi xem, cảnh mưa bên ngoài, thật đẹp nha… Hì hì, hì hì.”
Ta quả thực là mở mắt nói mò, thôn hoang vắng này nào có cảnh đẹp gì, hơn nữa trời mưa lớn như vậy, nước mưa trắng xóa chặn tất cả mọi thứ, còn có cảnh mưa cái quỷ.
Phượng Nghi không động đậy, cố định tiếp tục trừng ta.
“A, chủ nhân!” Giọng lớn của Chu Anh Hùng bỗng nhiên vang lên, ta quả thực giống như nghe được lời vua ban trên chín tầng mây cảm động thiếu chút nữa cực mừng mà khóc. Chu Anh Hùng một tiếng gọi này của ngươi rất là đúng lúc! Không cần hỏi, về sau ta khẳng định bao bọc ngươi, dạy dỗ ngươi thành… Trư Anh Hùng xứng đáng với cái tên!
“Có chuyện gì?” Ta vội vàng đứng lên đi ra gian ngoài. Vóc dáng rất cao của Chu Anh Hùng lại cúi người xuống, cố sức xoa cổ họng nhỏ giọng nói: “Chủ nhân, có người khác vào thôn.”
“Hả?”
Ta và Phượng Nghi vẫn sợ để lộ năng lực và thân phận của chúng ta, phạm vi dò xét nhận biết chỉ bao hàm phạm vi mười trượng, cũng chính là địa phương không xa bên ngoài phòng này sân này.
“Tiểu Tam nhi vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ti-dong-38-hao/2199771/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.