Lộn xà lộn xộn, từng ngày qua thật nhanh.
Qua chừng mấy ngày bên ngoài cũng không truyền đến tin tức gì, theo như lời Tử Hằng bọn họ vốn nói, thời gian thiêu thân ra khỏi vỏ không dài như vậy, rất yên tĩnh, phải nói rõ là không có thiêu thân mới tái xuất hiện.
Ôi, ngẫm lại ta cũng rất không tiền đồ, tốt xấu cũng là một con nhện tinh mấy trăm năm đạo hạnh, lại bị mấy con thiêu thân nhỏ của ma giới dọa đến thần hồn nát thần tính như thế.
Thật ra, nếu như chỉ có mình ta, ta cũng không sợ.
Thế nhưng, cho dù tới khi nào, trần trùi trụi đi về không vướng víu (1) cũng chẳng qua là một lời hát, ai cũng không thể không vướng không víu.
Ta bây giờ có một động lớn lớn nhỏ nhỏ phải bảo vệ phải nuôi dưỡng, ta sao có thể không để ý đến sống chết của chúng nó?
Không thể.
Chính ta không sợ thiêu thân, không có nghĩa là chúng nó cũng đều ứng phó được.
Có điều chạng vạng hôm đó, ngoài động có một con chuột truyền đến tin tức, nói trên một cái trấn nhỏ cách Già Hội sơn khoảng ngoài năm mươi dặm, người lại chết hết sạch, mà kiểu chết thì chúng ta đều biết rõ…
Ta lại buồn bực! Tam Thất xú bà nương này rốt cuộc muốn gieo bao nhiêu giống? Kỳ đẻ trứng của người ta cũng chỉ sinh một lần là xong, nàng thì giỏi, một ổ một ổ nối tiếp một ổ, chưa xong cái nọ đã tiếp cái kia! Nàng không gieo họa được Bàn Ti động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ti-dong-38-hao/2199746/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.