Sầm Anh bởi vì đọc nhiều sách, học lực cũng xếp vào loại khá, liền coi mình như phần tử tri thức, làm sao làm ra được hành vi phóng đãng như này. Nhưng chung quy cậu cũng là đàn ông, bên trong đàn ông từ trong xương đã sinh ra du͙ƈ vọиɠ nguyên thủy, ngoại trừ tính dục còn có du͙ƈ vọиɠ chinh phục. Cảnh này khiến Sầm Anh giống như hồ ly, bề ngoài yếu đuối che mắt người ta, nhưng ai có thể lường trước, dưới sự ôn nhu ấy là bản tính hung ác.
Cậu thấy Lục Tử Chiêm nằm ngửa, nheo mắt nhìn mình, tay phải vòng qua eo cậu, ngón tay chạm nhẹ vào hậu huyệt. Hắn nhìn Sầm Anh đắm chìm trong kɦoáı ƈảʍ, tay còn siết chặt ngón tay mình, hắn mới cầu xin tha thứ, nói. "Bảo bối, anh làm sai cái gì, sao lại phạt anh? Hậu huyệt em cắn anh như vậy, người ta không rút ra được này."
"Câm miệng. Ai là bảo bối của cậu? Tôi chỉ muốn mượn cây gậy của cậu dùng một lát, giống như trước đây chúng ta mượn bút của nhau. Trước đây cậu chỉ có thể gọi. "Này, họ Sầm, mượn bút", gì mà bảo bối, để lại lần sau gọi bạn gái đi." Hai tay Sầm Anh chống trên cơ bụng hắn, mượn lực trên dưới co rút, âm thầm cắn cắn gân xanh trên hầu kết Lục Tử Chiêm, bên dưới phun ra lại nuốt vào, bị nơi sâu xa nhất của hắn đâm chọc, dâʍ ŧɦủy̠ chảy đầy ra ngoài, còn không quên quở trách Lục Tử Chiêm một câu.
Lục Tử Chiêm bị nhiệt nóng của âm huyệt hút cả người xụi lơ, eo ngứa ngáy, hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-thoi-de-toc-chom/247572/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.