Cuối cùng Lạc Quỳ Nguyệt cũng tỉnh lại, thấy mình đang ở một gian phòng u tối như nhà kho, lại bị trói trên ghế.
Trước mặt cậu là một hùng tử lạ mặt, Lạc Quỳ Nguyệt mơ màng nhìn y, đối phương giấu khuôn mặt trong bóng tối, khiến cậu thêm phần bất an.
Căn phòng đóng kín khiến không khí bí bách. Lạc Quỳ Nguyệt thấy hơi ngột ngạt, không nén được mà ngửa đầu thả lỏng cổ áo.
Cậu như đang nóng hừng hực vậy.
Lạc Quỳ Nguyệt chỉ cho rằng vì cậu quá mức căng thẳng mà thôi.
“Anh là ai?” Cậu không thể nhẫn lại hơn, phá vỡ bầu không khí yên tĩnh mà dị hợm này, tất cả như ẩn như hiện trước mắt.
“He he…” Đối phương cười, lạnh lẽo tựa tiếng của thứ máy móc kim loại truyền qua khiến tim gan hùng tử tất thảy đều mềm nhũn lại, “Mày cần gì biết tao là ai, tình cảnh hiện giờ chắc khiến mày bất an lắm nhỉ, tao cũng chẳng thèm nhắm vào mày, muốn trách thì trách mày có một thằng bạn cùng ký túc là con nhà giàu, phá hỏng sự nghiệp của bố tao, khiến tao bây giờ chẳng còn là cái thá gì nữa.”
Lạc Quỳ Nguyệt căng não, cảm thấy choáng váng, cảm giác khó chịu như bị ốm. Lạc Quỳ Nguyệt chớp chớp mắt, cố gắng nhìn thật kỹ, “Anh là ai?”. Giọng của cậu bắt đầu trở nên mơ hồ, như đi trên mây vậy.
“Bạch Ninh Sinh.” Đối phương nói chậm rãi mà rõ ràng, mang vẻ giễu cợt, “Sao? Không ngờ đúng không, nó là cái loại người như vậy đó.”
“Anh bị điên à? Lạc Quỳ Nguyệt nhìn về phía hắn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tho-trinh-tiet-cua-ky-nam/614606/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.