Bảo vệ trường mở cổng, nhìn mà khiếp sợ, riêng Lâm Hạo mặt vẫn không biến sắc, ôm Lạc Quỳ Nguyệt trở về ký túc xá.
Trong ký túc xá có hộp đồ y tế, Lâm Hạo dấp ướt khăn mặt, vắt khô rồi lau chùi bàn tay và gương mặt lấm bẩn của mình.
Lạc Quỳ Nguyệt thấy đối phương bị thương đến khổ sở, động tác cũng có phần gượng gạo, đành mở miệng: “Để tôi giúp cậu bôi thuốc.”
Nói rồi, cậu lấy bông ngoáy tai từ trong hộp đồ y tế, chấm cồn chuẩn bị khử trùng vết thương.
Lâm Hạo ngoan ngoãn đưa tay phó mặc cho Lạc Quỳ Nguyệt, thứ cồn lạnh lạnh trên da kích thích lên thần kinh, mà hắn vẫn không hề cựa quậy.
Hắn ngắm nhìn Lạc Quỳ Nguyệt, ánh mắt cậu vừa nghiêm túc vừa chăm chú, hàng mi dày chớp chớp liên tục, chóp mũi lấm tấm mồ hôi, đôi môi mỏng đỏ màu rượu vang bỗng chốc khẽ nhếch lên, không lâu sau, hai gò má lại ửng hồng.
Lạc Quỳ Nguyệt bôi thuốc lên tay Lâm Hạo xong, lại chuẩn bị bôi tiếp lên mặt hắn.
Đột nhiên thấy đối phương đang nhìn mình chằm chằm, mặt liền nóng bừng, lắp bắp nói: “Cậu… nhắm mắt lại.”
Hự. Hùng tử chợt xấu hổ, ánh mắt phơi phới kia chẳng phải loại câu dẫn tầm thường đâu.
Lâm Hạo liền lập tức nghe lời, tỏ vẻ ngoan ngoãn nhắm mắt lại.
Lạc Quỳ Nguyệt thấy vậy mới thở phào nhẹ nhõm. Cậu ghé sát khuôn mặt của đối phương, tiếp tục chấm cồn khử trùng.
Hơi thở của tiểu hùng tử quét qua từng khẽ lông tơ trên mặt hắn, Lâm Hạo dường như có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tho-trinh-tiet-cua-ky-nam/614604/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.