Sáng nay tôi có một cuộc họp quan trọng nên không đi học. Trưa thầy có gọi cho tôi, thầy sợ tôi ốm nên không đến lớp.
Nghe điện thoại xong tôi mang tập hồ sơ đi từ phòng trưởng phòng về. Có đi ngang qua quầy thu hồ sơ nhân viên xin việc. Tôi giật mình khi tôi vừa trông thấy thầy Minh Kiệt tay cầm tập hồ sơ đi ra từ quầy đấy.
Tôi lúng túng trốn không kịp, vừa quay lại thầy đã nhìn thấy tôi. Ánh mắt lộ vẻ sự ngạc nhiên.
“ Ủa? Hạ Vy sao bạn lại ở đây?”
Anh nhân viên vừa nghe hai chữ Hạ Vy ngay lập tức cuối đầu cung kính chào.
Và là vì Minh Kiệt đứng quay lưng với anh chàng nhân viên kia nên không trông thấy.
Tôi cười gượng, vội kéo tay Minh Kiệt ra khỏi đấy, cũng may mà anh nhân viên mới vào nên không biết đến Thiên Tường. Nếu không thì có lẽ anh chàng tưởng chồng tôi hiện hồn về xin việc làm mà ngất cũng nên.
Đặt ly cà phê xuống bàn. Tôi kéo ghế ngồi đối diện anh bạn.
Minh Kiệt nhận lấy ly cà phê. Nhìn tôi tò mò.
- Bạn làm ở đây à?
- Dạ em...
- Không cần phải gọi thầy xưng em đâu. Đây không phải giờ trên lớp. Hì...
- Ờ. Tớ làm nhân viên ở đây, nằm bên khoa thiết kế trang sức.
- Tớ cũng mới nộp hồ sơ, xin vào bên quản lí. Tớ mới tốt nghiệp quản lí.
Khoa quản lí sao? Chẳng lẽ bên văn phòng công nghệ, điều hành. Ôi! Chết mất. Đấy chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-thay-hay-chong/2934670/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.